Đồng nhân Naruto
Phan_11
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy có người chết ở ngay trước mắt mình, với phương pháp quỷ dị như vậy.
Cô bắt đầu hối hận, vì sao lại muốn đi đến đây. Có một số hình ảnh, hóa ra cuối cùng chỉ có thề tồn tại ở kiểu 2D.
Nhìn đi chỗ khác, Haruhisa lại không tiếp tục nhìn máu thịt này đang rơi ào ào xuống, cô có chút hoàng hốt nắm lấy quần áo của người bên cạnh:
“Chú, chú, chúng ta… trở về, trở về đi.”
“Không đủ, ta cảm thấy còn chưa đủ…”
Sau khi liên tiếp giải quyết xong ba người ở trong Làng Mưa, ánh mắt Gaara mơ hồ hiện lên tia máu. Không đủ, còn chưa đủ. Trong lòng hắn, đoàn lửa cũng không bởi vì cơn mưa máu khi nãy dập tắt, ngược lại càng ngày càng cháy rừng rực, cháy đến trái tim hắn, có chút nhói đau lên. Hắn muốn nhiều hơn, nhiều máu hơn… Có nhiều máu hơn, cái thứ dục vọng ham muốn giết người đáng sợ ở trong cơ thể hắn mới có thể bình tĩnh trở lại.
Gaara lại một lần nữa giơ tay phải lên, mục tiêu là nhóm người Hinata không kịp chạy trốn.
“Gaara!…”
Kankuro anh dũng vọt đi lên, dồn sức túm lấy cổ áo em trai nhà mình, khẩu khí hung mãnh mà thiết tha, dùng lời nói đầy tình thương, quan tâm, để ý nói với Gaara. Chỉ tiếc lại bị một câu “Cút ngay” cộng thêm một câu “Rác rưởi” làm tổn thương khiến cho thương tích đầy mình, trốn ở một góc u ám phiền muộn lầm bầm.
“Gaara…” Temari cảm thấy đầu bản thân đều nhanh chóng biến thành hai cái. “Đừng, đừng nói những lời lạnh lùng như vậy… Nghe lời chị lần này, được không?”
Nói thật, vừa mới đây thôi Kankuro – người làm anh đều bị nói thành “Rác rưởi”, ở trong lòng Temari lén lút nhìn khinh bỉ Kankuro một chút. Về phần cô, người làm chị đây nếu không có tác dụng, cô thật sự không còn cách nào khác.
Gaara làm sao có thể biến thành cái dạng này? Đến cùng là vì do quá lo lắng cho sự mất tích của Haruhisa, hay là… Temari chợt rùng mình một cái, Nhất Vỹ ở trong cơ thể hắn đã bắt đầu không an phận?
Đối với lời khuyên giải của anh và chị của mình, Gaara tựa hồ ngoảnh mặt làm ngơ. Vẻ mặt hắn lạnh lùng nhìn lướt qua bụi cỏ cách đó không xa —— Không được, không đủ, cái thứ ở trong cơ thể hắn, không biết ngọn lửa vô hình từ đâu ra gần như sắp đem lý trí của hắn đốt thành tro, hắn càng cần nhiều máu tươi, hắn khát vọng nhiều máu tươi!
Gaara chuyển động cánh tay, bắt đầu dần dần cuộn tròn ngón tay —— người ở Konoha đều phải chết!
Lấm tấm nhiều chấm điểm, cát này phân tán ở các ngõ ngách, thoạt nhìn hạt cát trong suốt óng ánh lại một lần nữa bắt đầu tụ tập. Chỉ tiếc cảnh vật xinh đẹp như vậy, lại bởi vì trong không khí nồng nặc mùi máu tươi làm người ta buồn nôn kia, trở nên vặn vẹo khủng bố lên.
“Gaara!” Temari chợt la lớn, âm thanh bén nhọn phảng phất xẹt qua bóng đen dài. “Lại tiếp tục giết người, quần áo của em sẽ dính rất nhiều máu!”
Ba người trong bụi cỏ chính là đang nhắm mắt chờ chết, nghe được vậy không khỏi sửng sốt. Đây là lý do khuyên giải kiểu gì vậy? Cũng không phải là đang làm bừa đấy chứ!
Gaara cúi nửa đầu, giống như khi nãy xiết chặt tay lại ——
Không có máu tươi bắn tung tóe, cũng không có tiếng thét “tê tâm liệt phế” chói tai, nhưng những hạt cát rục rịch kia tựa hồ yên tĩnh xuống dưới.
Sau một lúc lâu, hắn đem nắp hồ lô sau lưng đậy lại, trầm giọng nói:
“Ta đã biết.”
Tác giả có chuyện muốn nói: ngày hôm qua phát hiện một nhóm có hứng thú làm bản đồ thế giới Hokage ~o(∩_∩)o
Hôm nay trước tiên sẽ có một giám khảo trung nhẫn: Mitarashi Anko ~~~~
Chương 19: Thịt bò kho & Rock Lee gặp nạn…
Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— mọi người trơ mắt nhìn hộp thịt bò kho thơm ngào ngạt ngã dưới lầu trong sân huấn luyện.
“Nhóc sợ hãi?”
Ông chú che mặt nhìn cô bé không nói một lời nào từ sau cuộc chiến đấu khi nãy, hỏi.
Haruhisa trầm mặc một trận dài lâu, lúc này mới mở miệng:
“… Không phải.”
Cô… Chỉ là không quen mà thôi.
Nhiều năm như vậy trôi qua, tâm lý được xây dựng trong đầu xem như đã làm không công .
Haruhisa đương nhiên biết thế giới Hokage là dạng thế giới gì.
Ở trong thế giới này, bóng lưng của tử thần u ám luôn yên tĩnh đi theo phía sau lưng của những đứa trẻ, trên đầu của những người đã mất cũng sẽ bắt đầu nở ra những đóa hoa xinh đẹp.
Làm gì có cái gì gọi là hòa bình chân chính cùng bình an?
Nếu như ngươi không giết hắn, trong nháy mắt hắn sẽ giết lại ngươi.
Cô hiểu cho nên mới không oán trách Gaara tàn nhẫn vô tình.
Cô chỉ là có chút hối hận. Vì sao lúc trước, khi Gaara thi triển “sa bộc tống táng”, cô lại nhìn người ở Làng Mưa bị cát bao quanh, đã vậy thế nhưng còn ngây thơ sinh ra vài phần kích động khi xem anime.
Khốn khiếp! Vì sao kiếp trước cô lại thuộc lòng thơ đời Đường và Tống, mà không phải là Kinh Kim Cương, các loại tâm kinh này nọ. Hiện tại trong tay đã có thể làm lễ cầu siêu cho những người đã chết oan dưới tay Gaara?!
“Tên nhóc kia rất mạnh, nhưng cũng rất nguy hiểm.” Ông chú che mặt như là nhớ lại cuộc chiến đẫm máu ở trong rừng kia, có chút cảm khái.
“…”
Lời nói của ông chú là đang nhắc nhở Haruhisa.
Nói về lúc đó, Gaara dường như thật sự rất đáng sợ. Thật giống như… Thật giống như biến thành một người khác.
Chẳng lẽ…
Haruhisa cả kinh, đứng mạnh lên, đánh nghiêng cốc nước trên bàn.
Là Nhất Vỹ Shukaku kia!
Cô thiếu chút nữa đã quên. Đã nhiều năm trôi qua, tuy rằng cô chưa nhìn thấy bộ dạng phát điên của Gaara, nhưng Nhất Vỹ thật sự vẫn luôn ở trong cơ thể của Gaara. Thật giống như một quả bom hẹn giờ, có thể phát nổ bất cứ lúc nào. Mà cuộc thi Trung Nhẫn lần này, chính là một mồi dẫn lửa lớn nhất!
“Chú!”
Haruhisa đột nhiên mở miệng, không đợi người đàn ông trả lời, lại ngồi suy sụp xuống dưới. Vô dụng, cuộc thi tiếp theo vô luận thế nào cô cũng không thể vào được. Huống hồ, cho dù coi như cô mặt có ở đó, thì có ích lợi gì kia chứ?
Người đàn ông che mặt nhìn cô bé yên lặng đi vào phòng bếp, không hiểu gì hết.
“Kana.” Goro đang ở phòng bếp bận việc thấy cô bé đi vào, thật cao hứng kêu một tiếng.
Haruhisa một bên rửa tay, một bên đáp:
“Chú Goro, có chuyện gì?”
“… A, này…”
Chú Goro luôn luôn nhiệt tình, sảng khoái lúc này đây lại ấp a ấp úng, thậm chí còn co quắp chà xát tay.
“Chú Goro? Có chuyện gì chú cứ việc nói.”
Haruhisa nhìn mặt chú Goro lộ vẻ vô cùng khó khăn, quan tâm nói.
“Hì! Chuyện chính là như thế này! Vừa rồi có người tới hỏi, thịt kho của mấy ngày hôm trước còn hay không, hắn muốn mua thêm chút nữa. Nên giờ chú quay về, suy nghĩ nếu như chú làm thì hương vị sẽ không giống nhưng cũng không thể để cho cháu dạy ta phương pháp chế biến được đây là một chuyện liên quan tới vấn đề cá nhân của mỗi người cho nên chú liền muốn hỏi cháu có thể dành chút thời gian để làm thêm một chút chứ?”
Goro vỗ dùi, giống như bao khoai tây bị lật đổ, đem toàn bộ lời nói ra hết một hơi. Giống như chỉ cần dừng một giây, ông ấy cũng không thể nói tiếp được nữa.
Haruhisa ngơ ngác nhìn da mặt của người đàn ông trung niên đỏ hết cả lên: “… Chú Goro, lượng hô hấp của chú cũng không tệ lắm, cứ thường xuyên luyện tập thêm đi…” Tiếp, cô nhếch miệng cười. “Không thành vấn đề! Cái này gì khó. Tài liệu gì đó đều có sẵn hết, bây giờ cháu sẽ đi kho hai nồi lớn!”
Cô học theo Goro, dùng hai tay vỗ đùi, thuận tay liền hướng tới lấy cái nồi, hứng nước sạch trong bồn.
Theo như điện tín không ngừng toát ra, trận quyết đấu trên càng không ngừng diễn ra, chuyện xưa những thanh niên tổ quốc quyết đấu, vui mừng vì thắng trận, buồn bã vì thua cuộc——
Sasuke nhờ vào năng lực, ý chí ngang bướng của bản thân, vượt qua được dấu răng của Orochimaru, gian nan thắng lợi.
Kankuro vận dụng thành thạo tuyến Chakra, sử dụng kỹ thuật thao túng cùng thuật lấy con rối đánh tráo, đắc ý thắng lợi.
Haruno Sakura cùng Yamanaka Ino, đối với hai chị em oan gia này thì đánh nhau một cách kịch liệt. Bao gồm cả thời kì phát minh ra chí hướng cùng với người đàn bà chanh chua đánh nhau, vì thế bầu không khí của cuộc đối chiến tăng thêm không ít.
Uzumaki Naruto thông qua trận tỷ thí này, rõ ràng đã chứng minh cho việc hắn muốn thực sự dành được danh hiệu Hokage, Inuzuka Kiba đánh không lại mà còn bị đánh cho tơi bời hoa lá.
Còn lại nhà Hyuga thì trình diễn tiết mục gặp lại người thân, còn cô bé Hinata ngượng ngùng, rốt cuộc ý chí bền vững của cô ấy cũng đã triệt để thức tỉnh, chứng minh mình có thể làm tốt vai trò ‘nhẫn giả’, tuy rằng cuối cùng vẫn thua.
Anh chàng Shino lợi dụng xa luân chiến, chứng thực “Số lượng côn trùng to lớn” chân lí này mãi mãi không thay đổi.
Tenten đáng yêu ngày ngày đều nói, bất hạnh nhất của cô là gặp phải đối thủ đáng sợ. Một trận cuồng phong gào thét thổi bay toàn bộ ám khí của cô. Temari dùng tam khỏa sao nhỏ tinh, dễ dàng giành được thắng lợi.
Mà Kin Tsuchi VS Nara Shikamaru. Hắn lại vô cùng nhuần nhuyễn phát huy ý nghĩ thông minh của mình, làm cho con gái nhà người ta gặp trở ngại, quấy rối thành công giành thắng lợi.
Dần dần, chỉ còn lại có Gaara, Akimichi Chouji, Rock Lee hơn nữa một trang phục xác ướp ở Làng Âm Thanh – Dosu Kinuta, so với tên hắn thì trang phục dễ nhớ hơn.
Trên khán đài, Akimichi Chouji đang gắt gao nắm lan can, hơn nữa Shikamaru “có lòng tốt ” phân tích tình hình, hai tay của hắn run nhè nhẹ, có thấy được mức độ khẩn trương.
“… Hừ, chẳng có gì ghê gớm, dù sao rất nhanh ta cũng sẽ nhận thua.”
Còn chưa có lên sân khấu, Chouji liền đã lên tiếng muốn rút khỏi.
Một bên, ánh mắt của Asuma chuyển động —— kia này nọ đã mang đến, lúc này không cần, còn đợi đến khi nào?
Hắn đi lên phía trước, vỗ bả vai thật chặt của Chouji:
“Chouji, nếu em có thể thắng được trận này, lão sư sẽ mời em ăn một món rất ngon.”
Nói xong, hắn còn cố ý hé ra một góc hộp tiện lợi.
“Uy uy, Asuma…” Một bên Shikamaru tỏ vẻ bất mãn. “Không cần dùng đồ ăn dụ dỗ hắn a!”
Tuy rằng chiêu này thật sự dùng rất tốt…
“Asuma lão sư.” Chouji trừu khụt khịt. “Ngài đến cùng mang theo đồ ăn ngon gì?”
Asuma bất đắc dĩ nhìn thiên phú đặc biệt của hắn không người nào địch nổi, lấy ra một cái hộp lớn.
“Oh A A A ~ “
Chouji chính xác lấy được cái hộp, sau đó thuận tay mở ra. Nháy mắt, đôi mắt đậu của của hắn liền sáng chói lên.
Trong hộp tràn đầy thịt bò kho. Chỉ thấy thịt bò kia có màu sắc hồng thuận, trơn bóng cùng hương thơm mềm mại, nước sốt sền sệt đều bao quanh từng khối thịt bò, tản ra từng đợt thơm nồng khiến người ta không thể cự tuyệt.
Liền ngay cả Ino cùng Shikamaru cũng nhịn không được xông tới:
“Thơm quá à!”
Chouji không có trả lời, bởi vì trong miệng của hắn đã nhét khối thịt bò vào.
Dưới lầu, kịch chiến Gaara cùng Rock Lee dĩ nhiên bắt đầu.
Về trận này trước không có ai sau này cũng chẳng tìm thấy chiến đấu, “cô đọng tinh hoa” như sau:
Đầu tiên Rock Lee phát động quyền cước công kích mãnh liệt, hạt cát của Gaara tiến hành phòng ngự hoàn mỹ. Ngay sau đó hạt cát của Gaara bắt đầu lùi lại một bước để đánh trả đối phương mãnh liệt, “đồng chí” Rock Lee dựa vào sức mạnh tránh thoát phía sau, đang đúng lúc mọi người kinh hô vì “pho tượng cát”.
Hiệp thứ nhất: ngang tay.
Do ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, Rock Lee cởi những quả cân nặng khủng bố làm người ta nghẹn họng ra, lấy tốc độ cực nhanh ẩn mình đánh vỡ áo giáp cát bao bọc cơ thể Gaara. Mọi người lại một lần khiếp sợ. Về phía mọi người trong Konoha là vì do đối mặt với việc “đồng chí” Rock Lee hung mãnh công kích như thế, nhưng Gaara vẫn không bị thương, cho dù tầng tầng lớp lớp cát bể nát. Mà về phía hạt cát bởi vì kết thúc hết rồi, áo giáp cát thế nhưng lại bị phá, Gaara lập tức sẽ nổi giận, chúng ta nhanh chóng chạy chết trôi đi.
Hiệp thứ hai: Rock Lee hơi chiếm thượng phong.
Rock Lee vì muốn đánh nhanh thắng nhanh, cởi lớp băng vải trên tay xuống, lập tức hóa thành “tiên tử” lay động theo chiều gió, thi triển cấm thuật “Biểu liên hoa”, dự định thăm dò Gaara từ lúc đó. Không nghĩ tới thế nhưng Gaara lại lợi dụng kẻ hở thoát ra, dùng cát để thế thân thoát một đòn trí mạng, bắt đầu triển khai bước kế tiếp dùng cát tấn công mãnh liệt. Trái lại Rock Lee bởi vì thi triển cấm thuật, tác dụng phụ khiến hành động trở nên chậm chạp. Bước vào giai đoạn chiến đấu “mèo vờn chuột”.
Hiệp thứ ba: Gaara đoạt lại quyền chủ động, có được ưu thế áp đảo.
Ý chí kiên định không khuất phục, giai đoạn nỗ lực chiến đấu của thiên tài chỉ để thực hiện giao hẹn với bạn bè, không để ý tới tính mạng mạnh mẽ khai mở “Bát môn độn giáp”, mỏ đến cổng thứ tư cả người đều biến thành màu đỏ của quan công, phát động công kích cuối cùng. Một hàng trên khán đài Kakashi họp thành những tổ nhỏ tranh chấp nói về “Bát môn độn giáp”. Gaara bị “hoa sen nở hai lần của Làng Lá” Rock Lee đả bại, cả người té ngã giữa đống cát, nhìn đối thủ sắp lung lay đổ ngã, hắn chậm rãi điều động đống cát, dùng “Sa bộc tống táng” một cước thành công cuốn lấy một tay của đối phương, cũng đem đối thủ đưa vào không trung. Trong khoảng thời gian ngắn, mọi thứ trở nên yên tĩnh, cả hội trường rơi vào trầm ngâm, dừng lại cả việc thở, cùng chờ đợi dòn cuối cùng kinh động lòng người…
Liền tại đây, bên trong một mảnh yên tĩnh, âm thanh của một người ăn như heo không hài hòa vang lên, nghiêm trọng ảnh hưởng đến không khí trận đấu.
Trên đầu Yamanaka Ino chật ních ngã tư đường, nét mặt đầy mặt dữ tợn hướng tới đầu sỏ gây nên một lực đả kích:
“Chouji! Đã là lúc nào rồi mà ngươi còn ăn!!!”
Ngay sau đó, mọi người liền trơ mắt nhìn một hộp tiện lợi đựng thịt bò, mang theo một đường cong hoàn mỹ rớt xuống dưới sân chiến đấu…
Đã thế, suy sức yếu nằm trên mặt đất – Gaara, cho dù có sa phược cữu bảo vệ, cả người vẫn bị dính nước sốt. Nhưng còn Rock Lee, bởi vì hạt cát quấn lấy giữa không trung, may mắn tránh thoát bị đồ ăn kỳ lạ công kích.
Giây tiếp theo, “Sa phược cữu” trên người Rock Lee không có dấu hiệu nào, rút đi xuống. Người kia tựa như một bươm bướm đen bị cắt đứt cánh, từ chỗ cao rơi thẳng xuống.
Một thân ảnh màu lục khác chợt lóe qua, tiếp được Rock Lee. Mọi người tập trung vào nhìn, hóa ra là Might Guy lông mày thô.
“Gaara!” Phía bên này, Temari cùng Kankuro đồng thời kêu lên.
Gekkou Hayate đi ra phía trước, nhìn Rock Lee đã lâm vào hôn mê, nâng tay ý bảo Gaara thắng lợi, cũng gọi luôn ban chữa bệnh luôn luôn vây quanh đợi mệnh lệnh.
Đến tận đây, trận chiến này đã làm cho người ta chấn động không thôi, lấy nhất chiêu “Thiên ngoại phi tương”, đã vẽ ra được một dấu chấm tròn hoàn mỹ.
Gaara trở lại bên đám người Temari, ngón tay nhẹ nhàng lau qua cái trán có dính nước sốt, bên trong đôi mắt xanh ngọc có tia sáng kỳ dị lóe ra. Đối với một mặt nghi hoặc không hiểu Temari cùng Kankuro, hắn cúi đầu phun ra hai chữ:
“Haruhisa.”
Tác giả có chuyện muốn nói: tình tiết vở kịch như thế nào lại kết thúc a???
Tình tiết vở kịch kết thúc mới có thể quay trở về Làng Cát, quay trờ về Làng Cát mới tiếp tục phát triển JQ a…
o(∩_∩)o lần này hé ra một trang về một ba chị em bọn họ a ~~
*PS Ta biết “dòng chảy” của chương này… Nhưng là nội dung này nọ, thật sự quá khó để viết thành lời… o(>﹏<)o
Chương 20: Đêm trăng tròn & phòng bệnh phong ba…
Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— cô nhìn bóng lưng của hắn, “ngửi” ra được một tia cô quạnh, đau khổ.
Hokage đệ tam nói nghỉ ngơi một tháng. Như vậy, liền nghỉ ngơi một tháng.
Mọi người nằm bệnh viện nằm bệnh viện, thăm bệnh thăm bệnh, tu luyện tu luyện, triệu hồi nòng nọc triệu hồi nòng nọc (Di Di: Cái này ám chỉ Naruto nà. ^^). Mọi người tự mình luyện tập, cuộc sống quá bề bộn nhiều công việc.
Vào đêm nào đó, Haruhisa rãnh đến nỗi không có việc gì để làm, trèo lên nóc nhà đi ngắm trăng —— A ~ trăng tròn thật đẹp!
Trăng tròn?!
Haruhisa từ trên nóc nhà đứng lên, hướng về phía cửa phòng của ông chú la làng la xóm lên:
“Chú! Tỉnh tỉnh!! Cháu muốn đi đến một nơi!!!”
Trăng rằm nơi xa xôi, thỉnh thoảng cũng sẽ có vài đám mây được thổi qua, ánh trăng lăn tăn lao vào trong bóng đêm. Chỉ chốc lát sau, lại khôi phục sáng ngời.
Mái hiên có những chiếc chuông gió, theo cơn gió lúc lớn lúc nhỏ, phát ra những khúc nhạc vô hình, uyển chuyển mà linh lung.
Một con cá màu xanh lẳng lặng nằm một góc trên nóc nhà, trợn tròn đôi mắt chảy xuôi bên trong không nên lời tịch mịch. Như nhau, trên lưng nó cũng có một bóng người đang trầm mặc kia.
Vạt áo Gaara theo gió đêm lạnh lẽo ào ào rung động, màu đỏ tối tăm của mái tóc theo từng cơn gió dựng lên, giống như những bóng ma được chưng cất trong bình rượu nhiều năm, không tiếng động kể lại chuyện chuyện xưa.
Hắn lẳng lặng ngồi, trong cơ thể lại giống như sóng lớn ngập trời, huyên náo không thôi.
Không chợp mắt vào những đêm trăng tròn, hắn đã quen rồi.
Chỉ tiếc, những đêm trăng tròn của ngày xưa, luôn có một người nằm cuộn tròn lại trong lòng hắn, mang theo ấm áp, ngủ say ngon lành, thỉnh thoảng nhỏ vài giọt nước miếng ở trên vạt áo của hắn.
Mà hiện tại, khoảng không vắng vẻ trong ngực hắn, chỉ còn lại những cơn gió hiu quanh.
Một âm thanh rất nhỏ truyền tới, Gaara nghiêng tai.
Đó là bước chân thuộc về con người, ống tay áo xen lẫn âm thanh ma sát của viên gạch.
“Thực không có biện pháp, ngươi không ngủ được sao?”
Âm thanh của người vừa tới khàn khàn rõ ràng, hàm ý có vài phần bất mãn.
Gaara nhìn thoáng qua “Xác ướp” chỉ lộ ra một con mắt, lại không để ý lắm thu hồi tầm mắt:
“Ngươi, có chuyện gì?”
“Ta muốn ở chỗ này tiêu diệt ngươi. Như vậy thì ta mới có nhiều cơ hội để đấu với Sasuke hơn.” Âm nhẫn dừng một chút, tính trước kỹ càng tiếp tục nói. “Ta đối với hạt cát công kích của ngươi rõ như trong lòng bàn tay, chỉ không biết liệu nó có nhanh hơn âm thanh không.”
Giọng nói chưa dứt, âm nhẫn kia vén tay áo lên, lộ ra cánh tay gắn vòm lỗ.
Gaara hé nửa ánh mắt, đồng tử bị ánh trăng bịt kín tỉ mỉ, bộc phát hiện ra lãnh đạm vô tình, khó có thể đoán được.
Gió thổi càng lợi hại hơn, những chiếc chuông đồng ở hai phía đụng vào nhau, mờ mờ ảo ảo lộ ra vài phần âm thanh quỷ dị.
“Vừa đến trăng tròn…” Gaara đè thấp tiếng nói. “Trong đêm trăng tròn “nó” liền bắt đầu xao động, khát máu.”
Dưới ánh trăng sáng trong, bóng đen trên nóc nhà bắt đầu xuất hiện tình huống kỳ quái, xúc giác giống như ác quỷ từ dưới âm phủ, một đường uốn lượn mà lên…
Rồi sau đó, một tiếng vang to lớn phát ra, một trận cát bụi cuồn cuộn kéo tới!
Âm nhẫn nhìn “bóng ma” to lớn, ảnh ngược trong ánh mắt hiện ra sợ hãi thật sâu. Hắn thậm chí còn không kịp phóng ra chiêu thức cái gì gọi là “Sóng siêu âm”! Sau khi hét thảm một tiếng, hắn liền suy sụp buông xuống cánh tay, bắt đầu đi tới nơi nào đó hầu hạ gia đình nhà Hades.
Haruhisa ngồi ở trên nóc nhà khác cách đó không xa, đổ lớp nước thuốc thật dày trên người. Cô nâng cằm, nhìn chăm chú vào trận chiến vừa tàn nhẫn lại vừa tao nhã này, hoàn mỹ làm người ta thở dài, hành hạ đến chết.
Hừm, cô thật sự đánh giá cao Nhất Vỹ, quả nhiên xấu xí đến nỗi làm người ta “chấn động lòng người”.
“Chú, chúng ta trở về.”
Haruhisa đứng lên, vỗ vỗ cái mông.
“A… A?”
Người đàn ông trung niên che mặt đang há miệng ngáp to nghe vậy, bả vai nhất thời xụ ngay xuống dưới. Không phải như mọi người nghĩ đâu, hắn còn chưa có nghỉ ngơi đủ…
Nhưng oán giận thì cứ oán giận, hắn vẫn đàng hoàng nằm sấp xuống, ngoan ngoãn chờ cô bé trèo lên lưng hắn. Lại một lần nữa ở trong bóng đêm vô tận, nhẹ nhàng mà phi thân bay đi.
Haruhisa quay đầu nhìn thoáng qua bóng lưng nửa quỳ ở nóc nhà đang thở dốc đứng một mình ở đó, ngực chợt đau xót —— Chậc… Có phải lại một lần nữa cô lại tình cờ đánh giá cao bản thân nữa không, giống như trước đây ở bên cạnh giúp đỡ hắn?
Huống chi, hiện tại thời tiết nóng bức như vậy, hình như cô có chút nhớ nhung cái hơi lạnh ở trước ngực kia…
Khi Temari mở cửa, thì thấy nét mặt già nua nổi giận đùng đùng của Maki, cô chỉ biết mọi chuyện không ổn rồi. Chỉ có còn chưa tỉnh ngủ – Kankuro, tình trạng ngái ngủ hướng ra ngoài đặt câu hỏi:
“Sớm như vậy, có chuyện gì nha?”
Maki nhất thời chỉ tiếc ‘rèn sắt không thành thép’: “Miệng lưỡi ta cũng đều mài mỏng. Để cho các ngươi coi chừng Gaara, bây giờ người đâu rồi?!”
Kankuro giật mình một cái, trợn tròn mắt, thất thanh nói: “Ngài nói cái gì?”
Temari không nói gì, cô chỉ biết đứa em trai nhu thuận nghe lời cô, đời này cũng không có khả năng đi vào giấc mộng. Thật là, ngay cả một ngày cũng không để cô sống yên ổn a.
Ba người vội vàng chạy tới cửa phòng Gaara, Temari kéo cửa ra —— quả nhiên, trong phòng tối như mực, không thấy bóng dáng Gaara đâu hết. Trên giường ngăn nắp, giống như trong phòng này cho tới bây giờ đều chưa từng có người ở.
“Hi vọng không xảy ra chuyện gì mới tốt…”
Maki lo lắng trùng trùng nói, “khe rãnh” tung hoành trên mặt càng nhiều thêm.
Từ khi rời khỏi Làng Cát, Gaara cũng chưa có bình thường được một lần, sau khi vào Konoha càng ngày càng nghiêm trọng hơn. Vậy đại khái, Nhất Vỹ ở trong cơ thể hắn cũng không thoát khỏi có liên quan, nhưng nếu quan sát tỉ mỉ hơn, cũng không chỉ có riêng mỗi mình nó…
Temari yên lặng suy nghĩ.
Chẳng lẽ…
Đột nhiên, ánh sáng trong đầu cô lóe lên.
Chẳng lẽ Gaara phát hiện tin tức gì đó về Haruhisa? Mà tin tức này lại cùng Konoha có liên quan?
Ngay sau đó, Temari lại nghĩ tới ngày đó. Sau khi trận đấu kết thúc, Gaara đột nhiên nhắc tới tên của Haruhisa. Vì thế cô càng tin tưởng, Gaara quả thật đã lấy được manh mối, dấu vết để lại về Haruhisa.
Sakura thuận tay giơ lên hoa tươi từ nhà Ino. Bắt đầu cẩn thận ngay ngắn viết tên của mình lên sổ, đi vào khu nội trú bệnh viện Konoha.
Chân trước của Sakura vừa rẽ ngoặt, một bóng đen mơ hồ liền nhỏ giọng, không hơi thở xuất hiện ở phía sau cô.
Trước khi Haruno Sakura tới, thật ra Gaara đã vòng vo đi xung quanh bệnh viện mấy vòng. Không biết làm sao, hắn căn bản không biết người hắn muốn tìm đang ở phòng bệnh ở dãy kia, thậm chí hắn còn không xác định người nọ có còn nằm ở bệnh viện hay không. Vài ngày trước, hắn vô ý nghe được tin tức này trong lúc đi trên đường lớn ở Konoha. Dù sao lý do ‘do ăn quá nhiều làm cho chức năng của hệ tiêu hóa bị rối loạn’, thật sự làm cho người ta khó có thể tin được
Gaara lại nghĩ tới thật nhiều năm trước người nào đó lấy lý do cái kia đã bị nát vụn để chạy trốn. Như vậy xem ra, hai người kia tới một mức độ nào đó chính là rất giống nhau.
Thế nhưng, trên tay “thằng đó” lại có đồ ăn do Haruhisa làm, thật sự là không thể tha thứ.
Nhớ tới lần trước, nước sốt văng lên đầy đầu đầy mặt của hắn. Thật vất vả mới có thể hòa tan được dấu hiệu sắp nổi bão, trong nháy mắt lại phủ lên một tầng hàn băng. Gaara hơi siết quyền tay, hạt cát trong giữa hồ lô hắn giống như cảm nhận được tâm tư của hắn, bắt đầu rục rịch.
Rốt cục, cô bé đầu đầy lớp trang điểm rời khỏi, Gaara thả nhẹ bước chân, đẩy cửa đi vào.
Lúc hắn nhìn đến nằm trên giường bệnh là một người gầy như chuột có lông mày thô. Phản ứng đầu tiên của hắn là rời đi, tiếp tục đi tìm kiếm phòng bệnh khác, tìm cái tên mập mạp gì gì đó dám can đảm lãng phí đồ ăn do Haruhisa làm.
“Bởi vì nó là bằng hữu mà ta yêu quý nhất…”
Vừa ra đến trước cửa, trong đầu Gaara đột nhiên lóe lên những hình ảnh vỡ nát. Ngay sau đó, đầu của hắn mãnh liệt đau lên, nội tâm hắn có cái gì đó không chịu để hắn khống chế muốn thoát ra ngoài, bao phủ lý trí hắn.
Gaara chậm rãi thu hồi bước chân, lại một lần nữa đi đến bên giường bệnh. Hắn nhìn người đang hôn mê bất tỉnh nằm ở trên giường bệnh, đôi môi tái nhợt lộ ra một độ cong quỷ dị:
“Bằng hữu yêu quý nhất…”
Trí mạng cát nhuyễn theo các phương hướng vượt lên trước leo lên trên giường bệnh, lạnh như băng quấn lấy tứ chi cùng với cổ của người nọ. Lúc này chỉ cần tay Gaara làm động tác, người ở trên giường liền sẽ vĩnh viễn lâm vào hôn mê.
Gaara nhìn chăm chú vào cảnh tượng trước mắt, cuối cùng trong lòng lại không thể đè nén, chỉ sinh ra một loại vui sướng. Cảm giác vui sướng này làm cho hắn nhịn không được sợ run thật sâu, ngũ quan thanh tú cũng dần dần trở nên vặn vẹo. Hắn dường như có cảm giác, hắn lúc này đã không còn là chính mình.
“Dừng tay!”
“Ngươi muốn làm gì?!”
Hai tiếng quát lớn đánh gãy suy nghĩ của Gaara. Hắn quay đầu, nhìn hai người xông vào phòng bệnh, một người là cái tên có đường râu trên mặt, một người nữa có đôi mắt xếch, tóc buộc lên cao.
“Ta muốn giết hắn.”
Gaara bị thuật bắt bóng trên mặt đất, mặt không biểu cảm trả lời. Đơn giản vài từ đã đủ để cho hai người đối diện run lẩy bẩy.
Shikamaru lấy tốc độ nhanh nhất ngăn chặn Naruto đang xúc động, đầu óc hắn vận chuyển với rốc độ ánh sáng. Trực giác nói cho hắn biết, giờ phút này đánh bừa thì không nắm chắc được phần thắng, chỉ có thể suy nghĩ biện pháp khác. Ví dụ như: đàm phán.
Shikamaru mở miệng trước, dùng phương pháp “Phô trương tỏ ra có tài” :
“Từ trong trận tranh tài giữa ngươi và Lee, chúng ta biết ngươi rất mạnh, bất quá ta cùng với hắn… cũng đều không thua kém.” Shikamaru dùng cái mũi chỉ chỉ Uzumaki Naruto, nghĩ thầm đây đúng là vừa tỏ ra phô trương lại vừa có tài a…
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian